Đạo luật cấm ông Mặt trời (Tổng quan thị trường tài chính)

sigma12

Verified Banker
Từ các nhà sản xuất nến, nến cây, lồng đèn, gậy, đèn đường, đèn bàn.. cùng với các nhà sản xuất mỡ động vật, dầu, nhựa, rượu, bất cứ thứ gì liên quan đến việc chiếu sáng.

Thư ngỏ gửi Quốc hội Pháp, xuất bản năm 1845

Thưa quý vị,

Quý vị đang đi một con đường đúng đắn khi bác bỏ các lý thuyết trừu tượng và thờ ơ với sự phong phú và giá cả thấp của các mặt hàng. Quý vị chỉ quan tâm chủ yếu tới số phận của các nhà sản xuất. Quý vị mong muốn giải thoát họ khỏi sự cạnh tranh từ các doanh nghiệp nước ngoài, cũng như cố gắng gìn giữ thị trường nội địa cho ngành công nghiệp nội địa.

Vậy nên chúng tôi đề xuất một cơ hội tuyệt vời – biết gọi tên nó là gì đây? Lý thuyết của quý vị? Không, mọi thứ lý luận đều là lừa đảo. Giáo lý của quý vị? Hệ thống của quý vị? Nguyên tắc của quý vị? Nhưng quý vị không thích giáo lý, quý vị kinh hoàng khi nghe đến hệ thống, và cũng như các nguyên tắc, quý vị phủ nhận hoàn toàn những thứ đó trong nền kinh tế “chính trị”, do đó chúng ta sẽ gọi nó là thực tiễn của quý vị - một thực tiễn không hề có cơ sở học thuật cũng chẳng buồn sở hữu nguyên tắc.

Chúng tôi hiện đang đối mặt với một sự cạnh tranh đáng sợ từ một đối thủ được làm việc trong điều kiện ưu ái hơn rất nhiều so với tình hình của chúng tôi trong việc sản xuất ánh sáng. Kẻ đó đang thao túng thị trường nội địa với một mức giá thấp đến không thể tin nổi, vào thời điểm hắn xuất hiện, doanh số bán hàng của chúng tôi sụt giảm, tất cả người tiêu dùng quay sang hắn. Một phần của nền công nghiệp Pháp với vô vàn các thứ đi theo cùng một lúc bị suy giảm tới mức hoàn toàn kiệt quệ.

Đối thủ này, không ai khác chính là Mặt trời, đang tiến hành một cuộc chiến nhắm thẳng vào chúng tôi không thương tiếc. Chúng tôi có cơ sở nghi ngờ rằng hắn đang bị xúi giục để chống lại chúng ta bởi bọn phản bội Albion (dưới vỏ bọc chính sách ngoại giao tuyệt vời!), đặc biệt bởi vì hắn lại ban cho hòn đảo kiêu kỳ đó một sự tôn trọng mà không hề hiển hiện trên đất nước chúng ta [1 – nước Anh].

Chúng tôi yêu cầu quý vị rủ lòng tốt để thông qua một đạo luật bắt buộc đóng tất cả các cửa sổ, cửa chính, cửa trên mái nhà, bên trong và bên ngoài cửa chớp, rèm cửa, lỗ tò vò, lỗ thông hơi, và rèm lưới – túm lại là tất cả các khe hở, lỗ hổng, các vết nứt mà qua đó ánh sáng của mặt trời có thể rọi vào nhà, để bù đắp cho các thiệt hại của một ngành công nghiệp đáng lẽ phải được đối xử công bằng. Chúng tôi vẫn luôn tự hào nói rằng, chúng tôi đã phục vụ tận tụy cho Tổ quốc – và Tổ quốc này không thể nào phản bội lại một cách vô ơn, bằng cách sẵn sàng rũ bỏ chúng tôi ngay ngày hôm nay trong một trận chiến không cân sức như vậy.

Hãy là các đại biểu danh dự có lòng thương, để xem xét yêu cầu của chúng tôi một cách nghiêm túc, và không chối phắt thậm chí ngay trước khi lắng nghe chúng tôi nói về những lý do đằng sau việc này.

Đầu tiên, nếu quý vị cách ly bằng mọi cách đối với ánh sáng tự nhiên để tạo ra một nhu cầu cho ánh sáng nhân tạo, có ngành công nghiệp nào của Pháp sẽ không được khuyến khích không?

Nếu Pháp tiêu thụ nhiều mỡ động vật hơn, sẽ có nhiều gia súc và cừu hơn, do đó, chúng ta sẽ thấy sự gia tăng trong các lĩnh vực đồng cỏ, thịt, len, da, và đặc biệt là phân bón, nền tảng cho mọi sự giàu có của nông nghiệp. Nếu Pháp tiêu thụ nhiều dầu hơn, chúng ta sẽ nhìn thấy sự mở rộng việc trồng thuốc phiện, ô liu và hạt cải dầu. Những thực vật tiềm năng nhưng nhanh chóng hút cạn sự màu mỡ của đất đai này sẽ xuất hiện tại đúng thời điểm đó chỉ để cho phép chúng ta đưa vào sử dụng lượng gia tăng của phân bón súc vật mà đám gia súc đã mang lại cho đất. Vùng đồng hoang của chúng ta sẽ được che phủ bằng cây nhựa. Hàng đàn ong sẽ thu thập được từ các ngọn núi các kho báu hương thơm mà chúng ta đang lãng phí tinh hoa, cũng như những bông hoa mà từ đó chúng hút mật.

Như vậy, không có một ngành nông nghiệp nào sẽ không có cơ hội mở rộng tuyệt vời từ ảnh hưởng của chính sách này. Điều tương tự cũng đúng cho ngành vận chuyển. Hàng ngàn tàu thuyền sẽ tham gia vào đánh bắt cá voi, và chỉ trong một thời gian ngắn ngủi chúng ta sẽ có một hạm đội có khả năng giương cao danh dự của nước Pháp đồng thời thỏa mãn khát khao yêu nước của chúng tôi - những nhà sản xuất, những người khiếu kiện dưới đây…

Chúng ta đã nói về điều gì đặc biệt mỗi khi nhắc đến ngành sản xuất ở Paris chưa? Từ nay trở đi, quý vị sẽ được chiêm ngưỡng các kỹ nghệ mạ đồng, tinh thể trong nến, đèn, đèn chùm, đèn nến lung linh trong các cửa hàng hoàng tráng so với những quầy hàng nhỏ bé của ngày hôm nay.

Sẽ không còn những người thợ khổ ải đi trích nhựa trên các đụn cát cao, không còn những người thợ mỏ nghèo đói cô độc ở độ sâu của hố mỏ đen ngòm, những người sẽ không bao giờ nhận được mức lương và biết đến mức sống cao hơn.

Chúng tôi xin nhắc lại một chút thôi cho quý vị thấy, để quý vị hoàn toàn được thuyết phục rằng có lẽ không một người Pháp nào, từ các cổ đông giàu có của Công ty Anzin cho đến những người bán rong trên các sân vận động giữa các trận đấu sẽ không được cải thiện điều kiện sống bằng sự thành công của bản kiến nghị này.

Chúng tôi đã nghĩ đến sự phản đối, thưa quý vị, nhưng quý vị cũng đã xem hết không sót một chữ nào trong mấy quyển sách về tự do thương mại cũ mốc. Liệu quý vị có thể thì thầm một từ thôi chống lại chúng tôi mà những từ đó lại không bật lại mặt quý vị ngay lập tức và đi ngược lại đường lối đằng sau tất cả chính sách của quý vị không?

Quý vị có thể lý luận rằng, dù chúng tôi có thể có lợi từ sự bảo vệ này, nước Pháp vẫn không có lợi gì cả, vì người tiêu dùng sẽ phải gánh nặng chi phí trên vai? Chúng tôi đã có sẵn câu trả lời cho lập luận đó: Quý vị không còn cái quyền để bàn về các lợi ích của người tiêu dùng một chút nào nữa. Quý vị đã hy sinh lợi ích đó bất cứ khi nào quý vị thấy lợi ích của họ đi ngược lại lợi ích của nhà sản xuất. Quý vị đã làm thế suốt để khuyến khích công nghiệp và tăng việc làm. Và cũng cùng một lý do đó, quý vị cũng nên làm thế lần này.

Thực chất, chính quý vị cũng đã dự đoán về sự phản đối. Khi người ta ra rả rằng người tiêu dùng có lợi nhất khi sắt, than, vừng, lúa mì, hàng dệt may được nhập khẩu thoải mái. Thì quý vị đã nói “Đúng thế, nhưng các nhà sản xuất phải được bảo vệ”. Lý lẽ rất hay, chắc chắn nếu người tiêu dùng có quyền tiếp nhận ánh sáng tự nhiên, các nhà sản xuất chúng tôi có quyền đi vận động ngăn chặn nó.

“Nhưng”, quý vị đã nói, “sản xuất và người tiêu dùng là một và cùng một người. Nếu nhà sản xuất hưởng lợi từ sự bảo vệ, họ sẽ làm cho người nông dân thịnh vượng. Ngược lại, nếu nông nghiệp thịnh vượng, nó sẽ mở cửa thị trường cho hàng hóa sản xuất” Rất tốt, nếu quý vị cho phép chúng tôi độc quyền sản xuất ánh sáng ban ngày, trước hết chúng tôi sẽ mua một lượng lớn mỡ động vật, dầu, than, nhựa, sáp, rượu, bạc, sắt, đồng, và tinh thể để cung cấp ngành công nghiệp của chúng tôi. Hơn thế nữa, khi chúng tôi và các nhà cung cấp đã trở nên giàu có, sẽ tiêu thụ gấp nhiều lần và sự thịnh vượng sẽ lan tràn sang tất cả các lĩnh vực khác của nền công nghiệp nội địa.

Quý vị sẽ nói rằng ánh sáng mặt trời là một món quà cho không của thiên nhiên, và việc từ chối món quà đó sẽ là từ bỏ sự tốt đẹp nó mang lại? Nhưng nếu quý vị nói như vậy, quý vị đang tấn công một đòn trời giáng vào chính chính sách của riêng quý vị, hãy nhớ rằng cho đến giờ quý vị đã luôn luôn loại trừ hàng hóa nước ngoài bởi vì hàng hóa của họ có giá rẻ như tặng không. Quý vị chỉ cần có một nửa sự tốt đẹp như khi quý vị ưu ái cho các nhu cầu của các nhà độc quyền khác vào lúc này để cấp phép cho giấy kiến nghị của chúng tôi – thứ mà hoàn toàn phù hợp với các chính sách cũ của quý vị - và việc từ chối yêu cầu của chúng tôi chỉ vì họ tốt hơn chúng tôi như phương trình + x + = -, nói cách khác đó là sự vô lý chất chồng vô lý.

Lao động và Thiên nhiên phối hợp với nhau theo các tỷ lệ khác nhau, tùy thuộc vào quốc gia và khí hậu ở quốc gia đó trong sản xuất hàng hóa. Phần mà thiên nhiên đóng góp luôn luôn là miễn phí, chính phần đóng góp của lao động con người mới tạo nên giá trị và phải được trả tiền.

Nếu một quả cam từ Lisbon bán chỉ bằng nửa giá quả cam ở Paris, đó là vì nhiệt độ tự nhiên của mặt trời, thứ nhiệt độ miễn phí, đã giúp cho quả ở Lisbon trong khi quả ở Paris phải trông chờ vào sưởi ấm nhân tạo – thứ mà nhất thiết phải được thanh toán trên thị trường. Vì vậy, khi một quả cam đến với chúng ta từ Bồ Đào Nha, người ta có thể nói rằng nó đang được khuyến mại 50%, hay nói cách khác, bán một nửa giá so với những quả ở Paris.

Bây giờ, trên chính cái nền tảng của việc thiếu lễ độ đó (xin thứ lỗi từ ngữ), quý vị đã cấm nó. Quý vị đã đặt câu hỏi: “Làm sao người dân lao động Pháp có thể chịu được sự cạnh tranh của lao động nước ngoài trong khi chúng ta phải làm mọi việc, còn kẻ khác chỉ phải làm có một nửa, và để cho mặt trời làm hết phần còn lại?”' Nếu thực tế là một sản phẩm khuyến mãi một nửa bị qúy vị loại trừ ngay lập tức khỏi cuộc cạnh tranh, làm thế nào một sản phẩm cho không lại khiến quý vị chấp nhận có mặt nó trong cuộc chơi?

Hoặc là quý vị đang không nhất quán, hoặc quý vị nên - sau khi đã loại trừ những gì khuyến mãi đến một nửa và làm hại nền công nghiệp nội địa của chúng ta - loại trừ nốt những gì là hoàn toàn cho không với đúng lý do đó nhưng với lòng nhiệt thành gấp lên hai lần.

Lấy một ví dụ khác: Khi một sản phẩm than đá, sắt, lúa mì, hoặc vật liệu dệt - đến với chúng ta từ nước ngoài, và khi chúng ta có thể có được nó với ít lao động hơn chúng ta tự mình sản xuất, thì phần chênh lệch là món quà bị tước khỏi tay chúng ta. Kích thước của món quà này tương xứng với mức độ của sự khác biệt này. Nó có thể là 1/4, một nửa, hoặc ba phần tư giá trị của sản phẩm nếu người nước ngoài đang bán chúng với giá chỉ có ba phần tư, một nửa, hoặc ¼ của chúng ta. Và nó sẽ là 100% khi mà nhà tài trợ - giống như ông mặt trời – (dở hơi thay – ND) lại đi cung cấp cho chúng ta ánh sáng miễn phí, không toan tính điều gì.

Câu hỏi mà chúng tôi đặt ra chính thức ở đây là những gì quý vị mong muốn cho nước Pháp là lợi ích của việc tiêu thụ miễn phí hay việc sản xuất nước nhà đang bị chèn ép? Quý vị hãy lựa chọn, nhưng xin hãy hợp lý, miễn là quý vị cấm - như quý vị đã làm với than, sắt, lúa mì, và dệt may nước ngoài - khi thấy giá của họ cứ dần tiến về không. Sự không nhất quán sẽ lớn đến như nào khi quý vị tiếp nhận ánh sáng của mặt trời - đang cho không mỗi ngày!
Nguồn: saga.vn
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,575
Số bình luận
528,081
Tổng số thành viên
351,415
Thành viên mới nhất
TH Thiên Phúc
Back
Bên trên