hoasaudong_lt
nắng ban mai
hôm bữa, được một người bạn gửi cho bài viết này, thấy hay hay nên em poss lên mọi người cùng chia sẻ nha
Hình như chuyện tình yêu cũng giống như đan một cái khăn. Uhm, bắt đầu thế nào nhỉ? Một ngày đẹp trời, con gái đi chọn len, mua que đan để bắt đầu một “mùa yêu thương” cho mình. Giống như lựa chọn một anh chàng thực sự giành cho mình trong những tình cảm “giống như là tình yêu” thì chọn đc một cuộn len ưng ý trong muôn vàn màu sắc kia ko hề dễ dàng tẹo nào đâu.
Mua len, mua que đan, đố ai kìm nén đc cái sự hí hửng muốn đan ngay tức thì của mình. Ừ thì đan nào. Đan. . .đan. . .đan. . ., tay chân lóng ngóng quá, nhìn buồn cười quá. Giống nhỉ, lúc bắt đầu í, khi gặp cũng ngại ngùng, lóng ngóng, cũng như cái thằng đấy là ai ấy, cứ như chẳng phải cái tên ngày nào mình cũng nói chuyện j cả.
Đan được 3 hàng, nhìn lại “Ơ, sao nó ko thành hàng tnay”, tháo ra đan lại. Tiếp tục đc 4 hàng “Ơ, lại sai ở chỗ nào rồi”. Vẫn chưa chán, tháo ra đan lại phát nữa, đc 3 hàng, lại sai. Lần này ko tháo tung ra nữa, rút que đan ra, tìm chỗ sai sửa tí một. Giống nhỉ, yêu đương, giận hờn, hiểu lầm, thất vọng. . . cũng như những lần đan sai, sai thì sửa, sẽ sửa đc miễn là còn muốn sửa mà thôi.
Đan đc 1 lúc, sai và tháo ko biết bao nhiêu lần rồi, bắt đầu thấy mờ mắt vì tìm mối len sai để sửa là lúc bắt đầu thấy chán. Tình yêu cũng thế, cố gắng thật nhiều, thật nhiều mà cứ vấp váp này, hiểu lầm khác kế tiếp nhau đến một lúc tự nhiên thấy mệt mỏi. Buông que đan 10’ cho qua “cơn chán”, rồi lại cặm cụi bắt đầu lại. Còn con gái và con trai, sau lúc chán nản, mệt mỏi lại cố gắng cho nhau một cơ hội nữa, vì “đã mất công mua len rồi, đã từng thích đan thế cơ mà”
Lần này, cố gắng đan thật chậm, tập trung nhé, ko buôn bán linh tinh nữa đâu. Aaaaaaa, lại sai rồi, điên lên mất. Lúc này có 2 trường hợp xảy ra, hoặc là con gái vứt béng cái lũ len đấy, rủa xả ko thương tiếc cái đứa làm mình phải hì hục ngồi đan, rồi lúc sau lại cầm que bắt đầu lại và nhoẻn miệng cười khi bạn trêu “tưởng chán rồi cơ mà”; hoặc là đơn giản là cất que, tháo len và chốt 1 câu xanh rờn “T nhận ra là t ko có năng khiếu đan khăn, và quyết định chấm dứt sự nghiệp đan khăn ở đây”. Hì, yêu đương cũng giống y hệt, hoặc là miệng kêu chán lắm rồi, ghét hắn lắm cơ nhưng mà bảo “bỏ nhé” thì lại tìm ối lý do bênh vực, bao che; hoặc là đơn giản chỉ là ko muốn cố gắng nữa, buông tay thôi.
Và nếu con gái chọn cách tiếp tục cố gắng, những lóng ngóng ban đầu sẽ bớt dần, tay sẽ khéo léo hơn, tốc độ sẽ nhanh hơn, và những mối len sẽ đều dần. Qua những sóng gió ban đầu, mỗi ng nhường nhau một chút, cố gắng vì nhau một chút là lúc gắn bó với nhau, là lúc ko còn nghĩ đến chuyện dừng lại nữa. Sẽ còn những lần mải nói chuyện lại đan sai, thì đã biết cách tháo ra sửa lại rồi, ko thèm cáu nữa. Cũng như những giận hờn, biết tính nhau rồi, thôi kệ vậy, ko thèm giận cho già ng.
Rồi chiếc khăn cũng dần thành hình, chuyện yêu đương cũng đi vào quỹ đạo. Nếu lúc đó bảo “thôi ôn thi đi, ko đc đan nữa” cũng giống như “bỏ tên đấy đi, có tên khác đẹp trai hơn” thì con gái sẽ lắc đầu nguầy nguậy thôi. Đã quyết rồi, ko hối tiếc đâu!
Và rồi cuộn len đó, nếu ko cẩn thận, ko nhẹ tay là nó rối tung lên đấy. Càng cáu, càng vội gỡ thì càng rối. Cẩn thận nhé, gỡ từng mối một thôi nhé, hơi lâu nhưng nhất định sẽ ra thôi. Chuyện tình yêu cũng như cuộn len, có lúc trơn tru, lại có lúc rối tung rối mù, nhưng rồi cứ cố gắng, kiên nhẫn rồi sẽ có kết quả
Hehe, chỉ dừng lại ở đây thôi, chứ lại khăn đan xong là lúc tình yêu chín muồi và họ lấy nhau thì mất hết cả vui.
Thế nên con trai ơi, khi con gái tặng khăn len con gái tự đan là con trai phải biết rằng con trai đặc biệt lắm đấy nhé, là con gái đã đau lưng, mỏi vai, mờ mắt và rủa con trai nhiều lắm đấy nhé, là dù xấu, dù lỗi thì con trai cũng đừng xấu hổ giấu tịt đi mà ko dám quàng nhé. Vì con gái đã gửi vào đó rất nhiều yêu thương. . .
P/s 1: Hihi, đang cong đuôi lên vì tiểu luận mà vẫn có tâm trạng viết entry này, ko viết ko chịu đc. À, câu chuyện khăn len này ko đúng với tất cả mọi tình yêu đâu nhé, chỉ là tớ nghĩ ra như thế mà thôi, hi. Mà ko loại trừ những chiếc khăn “tình bạn” nhé, chỉ đơn giản là quan tâm và yêu thương, và ko áp chuyện này vào đc đâu, chit ng đấy ^^
P/s 2: con trai phải nhìn thấy “hành trình” của chiếc khăn mới vui ^^ Là lúc con gái tủm tỉm cười nghĩ đến cái mặt “ngu ngu” của con trai khi quàng khăn, là những lúc con gái cầm cuộn len ném ra xa vì cáu, là lúc con gái nằm bò ra vì mệt, là cả trc khi kịp “trèo” lên cổ con trai thì rất có thể nó đã bị phi xuống gầm giường ko ít vì vừa đan vừa giấu ng khác. Hehe, vui lắm ^^
Hình như chuyện tình yêu cũng giống như đan một cái khăn. Uhm, bắt đầu thế nào nhỉ? Một ngày đẹp trời, con gái đi chọn len, mua que đan để bắt đầu một “mùa yêu thương” cho mình. Giống như lựa chọn một anh chàng thực sự giành cho mình trong những tình cảm “giống như là tình yêu” thì chọn đc một cuộn len ưng ý trong muôn vàn màu sắc kia ko hề dễ dàng tẹo nào đâu.
Mua len, mua que đan, đố ai kìm nén đc cái sự hí hửng muốn đan ngay tức thì của mình. Ừ thì đan nào. Đan. . .đan. . .đan. . ., tay chân lóng ngóng quá, nhìn buồn cười quá. Giống nhỉ, lúc bắt đầu í, khi gặp cũng ngại ngùng, lóng ngóng, cũng như cái thằng đấy là ai ấy, cứ như chẳng phải cái tên ngày nào mình cũng nói chuyện j cả.
Đan được 3 hàng, nhìn lại “Ơ, sao nó ko thành hàng tnay”, tháo ra đan lại. Tiếp tục đc 4 hàng “Ơ, lại sai ở chỗ nào rồi”. Vẫn chưa chán, tháo ra đan lại phát nữa, đc 3 hàng, lại sai. Lần này ko tháo tung ra nữa, rút que đan ra, tìm chỗ sai sửa tí một. Giống nhỉ, yêu đương, giận hờn, hiểu lầm, thất vọng. . . cũng như những lần đan sai, sai thì sửa, sẽ sửa đc miễn là còn muốn sửa mà thôi.
Đan đc 1 lúc, sai và tháo ko biết bao nhiêu lần rồi, bắt đầu thấy mờ mắt vì tìm mối len sai để sửa là lúc bắt đầu thấy chán. Tình yêu cũng thế, cố gắng thật nhiều, thật nhiều mà cứ vấp váp này, hiểu lầm khác kế tiếp nhau đến một lúc tự nhiên thấy mệt mỏi. Buông que đan 10’ cho qua “cơn chán”, rồi lại cặm cụi bắt đầu lại. Còn con gái và con trai, sau lúc chán nản, mệt mỏi lại cố gắng cho nhau một cơ hội nữa, vì “đã mất công mua len rồi, đã từng thích đan thế cơ mà”
Lần này, cố gắng đan thật chậm, tập trung nhé, ko buôn bán linh tinh nữa đâu. Aaaaaaa, lại sai rồi, điên lên mất. Lúc này có 2 trường hợp xảy ra, hoặc là con gái vứt béng cái lũ len đấy, rủa xả ko thương tiếc cái đứa làm mình phải hì hục ngồi đan, rồi lúc sau lại cầm que bắt đầu lại và nhoẻn miệng cười khi bạn trêu “tưởng chán rồi cơ mà”; hoặc là đơn giản là cất que, tháo len và chốt 1 câu xanh rờn “T nhận ra là t ko có năng khiếu đan khăn, và quyết định chấm dứt sự nghiệp đan khăn ở đây”. Hì, yêu đương cũng giống y hệt, hoặc là miệng kêu chán lắm rồi, ghét hắn lắm cơ nhưng mà bảo “bỏ nhé” thì lại tìm ối lý do bênh vực, bao che; hoặc là đơn giản chỉ là ko muốn cố gắng nữa, buông tay thôi.
Và nếu con gái chọn cách tiếp tục cố gắng, những lóng ngóng ban đầu sẽ bớt dần, tay sẽ khéo léo hơn, tốc độ sẽ nhanh hơn, và những mối len sẽ đều dần. Qua những sóng gió ban đầu, mỗi ng nhường nhau một chút, cố gắng vì nhau một chút là lúc gắn bó với nhau, là lúc ko còn nghĩ đến chuyện dừng lại nữa. Sẽ còn những lần mải nói chuyện lại đan sai, thì đã biết cách tháo ra sửa lại rồi, ko thèm cáu nữa. Cũng như những giận hờn, biết tính nhau rồi, thôi kệ vậy, ko thèm giận cho già ng.
Rồi chiếc khăn cũng dần thành hình, chuyện yêu đương cũng đi vào quỹ đạo. Nếu lúc đó bảo “thôi ôn thi đi, ko đc đan nữa” cũng giống như “bỏ tên đấy đi, có tên khác đẹp trai hơn” thì con gái sẽ lắc đầu nguầy nguậy thôi. Đã quyết rồi, ko hối tiếc đâu!
Và rồi cuộn len đó, nếu ko cẩn thận, ko nhẹ tay là nó rối tung lên đấy. Càng cáu, càng vội gỡ thì càng rối. Cẩn thận nhé, gỡ từng mối một thôi nhé, hơi lâu nhưng nhất định sẽ ra thôi. Chuyện tình yêu cũng như cuộn len, có lúc trơn tru, lại có lúc rối tung rối mù, nhưng rồi cứ cố gắng, kiên nhẫn rồi sẽ có kết quả
Hehe, chỉ dừng lại ở đây thôi, chứ lại khăn đan xong là lúc tình yêu chín muồi và họ lấy nhau thì mất hết cả vui.
Thế nên con trai ơi, khi con gái tặng khăn len con gái tự đan là con trai phải biết rằng con trai đặc biệt lắm đấy nhé, là con gái đã đau lưng, mỏi vai, mờ mắt và rủa con trai nhiều lắm đấy nhé, là dù xấu, dù lỗi thì con trai cũng đừng xấu hổ giấu tịt đi mà ko dám quàng nhé. Vì con gái đã gửi vào đó rất nhiều yêu thương. . .
P/s 1: Hihi, đang cong đuôi lên vì tiểu luận mà vẫn có tâm trạng viết entry này, ko viết ko chịu đc. À, câu chuyện khăn len này ko đúng với tất cả mọi tình yêu đâu nhé, chỉ là tớ nghĩ ra như thế mà thôi, hi. Mà ko loại trừ những chiếc khăn “tình bạn” nhé, chỉ đơn giản là quan tâm và yêu thương, và ko áp chuyện này vào đc đâu, chit ng đấy ^^
P/s 2: con trai phải nhìn thấy “hành trình” của chiếc khăn mới vui ^^ Là lúc con gái tủm tỉm cười nghĩ đến cái mặt “ngu ngu” của con trai khi quàng khăn, là những lúc con gái cầm cuộn len ném ra xa vì cáu, là lúc con gái nằm bò ra vì mệt, là cả trc khi kịp “trèo” lên cổ con trai thì rất có thể nó đã bị phi xuống gầm giường ko ít vì vừa đan vừa giấu ng khác. Hehe, vui lắm ^^