Hồ sơ Sếp đưa rủi ro cao bạn sẽ làm gì

Haizzz !! cái này mình gặp nhiều rồi …
Công nhận rủi ro từ phía Sếp cao lắm.
Tí chết đấy bạn ạ…Hồi đấy mình cũng mới vào, chưa có nhiều hồ sơ. Sếp(PGĐ chi nhánh) chuyển cho mình cái hsơ của DN vay mua ô tô qua thẩm định và phân tích mình thấy khách hàng này [COLOR=“#FF0000”]ko ổn mình có trao đổi với Sếp và cả trưởng phòng của mình nữa → bằng kinh nghiệm Sếp đã ptích để mình tin tưởng khách hàng tiềm lực tài chính ổn định có khả năng trả nợ , và hsơ ấy Sếp làm hết mình chỉ mỗi ký tờ trình thui → 2 tháng sau phát vay …khách hàng psinh nợ quá hạn, đến ngày thứ 9 Sếp phải bỏ tiền túi ra trả…01 tháng sau Sếp chuyển công tác sang NH khác để lại mình với món nợ khó đòi của KH…ra rất nhiều thông báo( + phong bì) gửi các cơ quan ban ngành ngăn chặn giữ xe mà ko có kết quá, vì xe đi công trình ko biết chỗ nào mà tìm, đến nhà thì ko có nhà, mà nhà cũng đã bị bán …
Lúc đó gọi điện nhờ Sếp can thiệt thì Sếp bảo anh đang bận, em phải xử khéo, đừng có gây áp lực cho người ta…
Khách hàng thì lúc đó cũng không mấy hợp tác, gọi điện tắt máy, cứ khất lần khất lượt, xe ô tô thì bảo bán rồi …
Lần đó mình sợ đến nỗi gặp ác mộng liên tục, cũng may lúc trước mình có trao đôi qua với Trưởng phòng là mình ko muốn làm món đó nên khi sảy ra sự việc trên trưởng phòng cũng nói đỡ và giúp mình tìm hướng giải quyết.

– Vậy nên khuyên bạn làm TD đừng tin ai… làm theo đúng qui định, qui trình của phát luật và hệ thống NH của bạn.

Còn hsơ người nhà sếp,CBNV tại hệ thống…cũng phải khá cẩn thẩn nhé !
Hồ sơ cá nhân. Sếp đưa mỗi Sổ đỏ photo, CMND, SHK, còn lại mình phải tự xử, số tiền vay thường chỉ 200trđ.
Xử như thế nào để hợp lý, vừa lòng sếp, lại ko bị ảnh hưởng đến mình.
Mình đã làm thế này - Cho vay sửa chữa nhà.
Nguồn trả nợ từ hđsxkd, hoặc Lương( chế thêm vài cài hđ lao động, bảng lương )- Hóa đơn mua hàng …
Nói chung rất rất rủi ro…
Thẩm định ko tốt, hay có gì lăn tăn trao đổi luôn với sếp.

Chỗ mình Sếp thì thay đổi liên tục, chứ nhân viên thì ít lắm.

Mình trót sử lý vài bộ, giờ vẫn lo ngay ngáy, may mà đợt kiểm toán nội bộ vừa rồi sếp xin mấy món đấy ko giải trình chứ ko chết chắc :slight_smile:

Nhìn từ quyết định sa thải ban lãnh đạo chi nhánh VietinBank
(theo Vneconomy)
Quyết định sa thải cả ban lãnh đạo một chi nhánh của VietinBank nên là điển hình cho trách nhiệm trước những vấn đề trong hệ thống ngân hàng nói chung.

Ngân hàng Công thương Việt Nam (VietinBank) vừa có quyết định sa thải 15 cán bộ chi nhánh ngân hàng này tại Bến Tre, do có nhiều sai phạm trong điều hành nghiệp vụ, dẫn đến nợ xấu lớn.

Với VietinBank, quyết định trên đặt trong bối cảnh nợ xấu ngân hàng này vừa gia tăng mạnh trong 6 tháng đầu năm 2012.

Cụ thể, trong tổng dư nợ tính đến 30/6/2012, nợ dưới tiêu chuẩn (nợ nhóm 3) của VietinBank chiếm 2.763 tỷ đồng, nợ nghi ngờ (nợ nhóm 4) là 1.912 tỷ đồng và nợ có khả năng mất vốn (nợ nhóm 5) là 2.254 tỷ đồng - tăng 147% so với mức 912,45 tỷ đồng hồi đầu năm nay. Tổng nợ xấu đến cuối tháng 6 là 6.929 tỷ đồng, tương đương với tỷ lệ nợ xấu 2,45%.

Đây là lần đầu tiên một ngân hàng thương mại công khai và chủ động tạo một lát cắt trách nhiệm như vậy. Trả lời trên VnExpress, Chủ tịch VietinBank Phạm Huy Hùng cho biết con số nợ xấu liên quan “chỉ khoảng vài chục tỷ đồng” và “vẫn có thể thu hồi được”.

Tính chất của sự kiện này không nằm ở con số và khả năng khắc phục được hậu quả hay không. Mà bên cạnh việc hạch toán vào kết quả kinh doanh chung, thực hiện xử lý theo quy định là trích lập dự phòng rủi ro, thì VietinBank đã chủ động xử lý đến nguồn gốc gây ra nợ xấu.

Nhìn ở góc độ đó, sự kiện này cần trở thành điển hình cho hệ thống (dù có thể có tình huống nếu VietinBank không chủ động thì trước sau gì cơ quan chức năng cũng vào cuộc?).

Tại cuộc trao đổi mới đây của Ngân hàng Nhà nước về vấn đề nợ xấu, nhiều thông tin trước nay được cho là nhạy cảm đã được thông tin khá chi tiết. Cơ quan này cũng đưa ra loạt giải pháp xử lý nợ xấu và nâng cao chất lượng tín dụng trong thời gian tới.

Có 6 nhóm giải pháp chung được đưa ra, nhưng tuyệt nhiên không có một điểm nào nói đến việc xử lý trách nhiệm của các tổ chức, cá nhân liên quan; hay xử lý sâu xa các nguyên nhân gây nợ xấu. Như trường hợp trên của VietinBank, việc xử lý “chỉ khoảng vài chục tỷ đồng” nợ xấu thì rõ ràng nằm trong 6 nhóm giải pháp Ngân hàng Nhà nước nêu, nhưng cắt hẳn nguyên nhân gây nợ xấu thì mới là hợp lý.

Gần đây, “cục máu đông” trở thành như một thuật ngữ được dùng để nói về nợ xấu ngân hàng. Nó làm tắc mạch máu, khiến tín dụng không thông suốt, gây bất an cho cơ thể. Ý kiến chung là làm sao xử lý “cục máu đông” đó, cắt được nó đi để dòng máu lưu thông bình thường trở lại.

Đầu tuần này, người viết được trò chuyện với một chuyên gia. Ông từ chối xuất hiện cũng như nêu quan điểm của mình trên báo. Nợ xấu hệ thống là một chủ đề trao đổi, và ông bày tỏ sự thất vọng.

Thất vọng bởi việc bóc “cục máu đông” đó, hay lập công ty mua bán nợ mua đứt nó trở thành một giải pháp thu hút sự quan tâm của nhiều người. Trong khi đó, theo ông nhận thấy, chưa có hướng xử lý nào đề cập đến việc loại bỏ hoặc hạn chế những yếu tố tạo ra nó.

“Bóc được “cục máu đông” này, cắt được khối nợ xấu này rồi dần dà lại hình thành một khối khác thì sao? Cần tập trung ở những nguyên nhân tạo ra nó và xử lý những gốc rễ chứ không chỉ là giải quyết hậu quả”, chuyên gia này nói.

Ở sự kiện trên, có thể có những nguyên do và mục đích nào đó nữa, nhưng rõ ràng VietinBank đã chủ động xử lý một trong những tác nhân. Một trong những, bởi nợ xấu hiện nay một phần do cơ chế quản trị, kiểm soát của ngân hàng, một phần do người vay vốn gặp khó khăn, rộng hơn là do bối cảnh kinh tế và vì sao dẫn đến bối cảnh đó.

Lát cắt của VietinBank cũng nhắm đến là trách nhiệm. Xét chung hệ thống, nợ xấu tăng cao hiện nay trách nhiệm ở đâu? Ai chịu? Liệu có thể nâng cách xử lý của VietinBank lên tầm hệ thống?

Những câu hỏi khó. Còn thực tế, nợ xấu đang là một lý do để đặt ra yêu cầu tái cơ cấu hệ thống. Thế nhưng, cho đến nay, trường hợp do nợ xấu quá lớn buộc phải tái cơ cấu, sáp nhập, hợp nhất… đã có, nhưng lại chưa thấy ai đứng ra chịu trách nhiệm, ít nhất là với cổ đông, nhà đầu tư. Thậm chí, lãnh đạo của ngân hàng phải xử lý đó vẫn tiếp tục đảm nhiệm những vị trí quản trị, điều hành cao cấp của ngân hàng có hình hài mới. Và cứ như vậy thì có ổn?

Nói chung đã làm trong lĩnh vực ngân hàng thì mình tin là muốn trụ lâu phải có khả năng chịu nhiệt cực kỳ tốt, áp lực từ chỉ tiêu kinh doanh, cấp trên, kiểm soát nội bộ, khách hàng hối,… Mình nghĩ trong từng trường hợp mới có câu trả lời chính xác được.
Nói chung mình thấy là phải xác định được sếp này có theo được hay không, nếu thấy “ý ẹ” thì nghỉ luôn, đừng do dự để rồi mang suy nghĩ nghi ngờ cấp trên. Còn nếu thấy sếp là người biết thương lính, là người mình có thể theo để học hỏi,… thì nên xử lý linh hoạt. Mình nghĩ sếp mà thương lính thì sẽ ko đưa hồ sơ “ý ẹ” quá đâu, mà nếu có thì mình nghĩ bạn cứ từ chối, sếp sẽ ko nghĩ gì đâu.
Mình nghĩ quan trọng nhất là xác định được cấp trên của mình có thực sự là người để mình theo học hỏi,… hay không thôi. Tất nhiên là phải đề phòng nhưng cũng phải tin cấp trên mình, làm việc mà trên đề phòng dưới, dưới nghĩ trên ép thì ko có kết quả đâu :slight_smile: → Nên xin chuyển công tác nếu có suy nghĩ này :slight_smile:

Hihihi đây là vấn đề nan giải nhé. Nhưng mà hình như các bạn đang trao đổi ở đây toàn là “lính lác” nên cứ phán như Thánh ấy.

  1. Nếu không đồng ý, thì các bạn cứ thăng tiến lên làm Chief đi hé → Rồi các bạn cũng sẽ đưa hồ sơ cho “lính lác” của mình. Đây là điều tất yếu vì làm Sếp cũng phải quan hệ để phát triển đơn vị nên không thể tránh khỏi bị tác động từ các mối quan hệ (cũng có khi từ chính cá nhân sếp trên của Sếp)
  2. Nếu cãi chối và quyết định không làm chỗ này được thì còn khối NH đang chờ bạn. hihihih đừng sai lầm nhé, đây sẽ là QĐ sai lầm của bạn đấy (cấp Lãnh đạo các Chi nhánh, PGD hoặc Hội sở đều quen biết nhau hết đấy)
  3. Hãy tìm biện pháp tháo gỡ hài hòa cả đôi bên bạn à. Tuy nhiên mỗi trường hợp sẽ có mỗi cách xử lý nên không thể cụ thể ra từng vấn đề. Theo cá nhân tôi thì thế này:
  • Tìn hiểu xem mối quan hệ của Sếp và KH như thế nào, vì sao lại gởi Sếp hồ sơ vay và vì sao Sếp lại nói tốt cho KH trong khi thực tế KH không được tốt.
  • Nhân viên hãy cố làm hết mình và trình bày quan điểm rõ ràng, mạch lạc và công khai để Sếp thấy lý do từ chối là hợp lý và quan trọng là cách xử lý với Khách hàng làm sao để giữ thể diện, quan hệ của Sếp.
  • Ko nên ghi âm buổi nói chuyện bàn luận với Sếp như vậy sẽ tự tạo khoản cách và đó cũng là lý do vì sao bạn bị để ý nhiều hơn.

Thanks all

hic…đang ngồi trên đống lửa nè :((

Mình mới làm việc ở ngân hàng chưa hiểu hết những tình huống thực tế mong mọi ngừơi chỉ giáo thêm.
Vấn đề ở trên mình thấy bên cơ quan mình hồ sơ đi theo nhiều bộ phận. Nếu bạn làm hồ sơ nhưng trình lên tái thẩm, nếu hồ sơ có vấn đề tái thẩm hỏi mà bạn ko bảo vệ được KH của mình thì hồ sơ đấy cũng ko đc duyệt mà. Vì thế dù bạn làm hồ sơ nhưng chưa chắc hồ sơ đã được duyệt. Trừ khi cả bạn và tái thẩm đều bị sức ép từ sếp

Sếp thì cũng có người này người kia. Trong hoàn cảnh của bạn chủ topic trên, bạn phải đánh giá sếp là người như thế nào? tin tưởng được, uy tín thì mình có thể làm được. Nếu bạn thấy chưa tin tưởng sếp, mà hồ sơ sếp ép làm.Ở đây có 2 chiều hướng, thứ 1 bạn phân tích đúng(Hồ sơ xấu)mà sếp vẫn bắt làm, thì bạn đã vào “thế” rồi, không làm cũng khó sống lắm. Chiều thứ 2, ban chưa có kinh nghiệm nên đôi khi chưa nhìn được hết Khách hàng, trong khi KH đó sếp đã biết hoặc uy tín của người giới thiệu hồ sơ đó cho sếp đã được sếp thông qua, trường hợp này bạn phải làm là tất nhiên.
Mình may mắn vào NH gặp được sếp dễ gần và coi nhau như anh em, có gì nói cho nhau hết. KH mình đem về mình thấy OK là sếp cũng OK. Còn KH sếp như người quen, hay qua giới thiệu, nếu mình đi thẩm định xong thấy không ổn mình cũng nói thẳng sếp, sếp hoàn toàn không ép này nọ.

Ý kiến của sếp là chỉ đạo cuối cùng bạn ah, ý kiến của bộ phận tái thẩm chỉ là bảo lưu thôi, tái thẩm không cho vay, nhưng sếp cho vay là chuyện thường ngày ở phường bạn ah

Có bạn nào làm món cho vay đối với công ty Tnhh bán đấu giá tài sản chưa nhỉ, tư vấn cho mình làm thủ tục với, thấy bên NNo họ bảo chưa làm món nào như thế cả, nên k nhận.???

chia sẻ tâm trạng cùng bạn thôi. Mình đã gặp rồi, nhận hồ sơ - đo khảo sát - về tính toán chẳng có nguồn trả nợ nào trong khi còn nợ mấy món nữa, trình bày với “xếp”, sếp giật phắt hồ sơ đưa cán bộ khác làm, lại còn tỏ thái độ “không làm được thì để người khác làm”. Thế đấy

Theo kinh nghiệm của mình thì xử lý tình huống như sau :
-Bí mật ghi âm Nội dung từ khâu nhận Hồ sơ, thẩm định, bàn bạc đến lúc phát vay.

  • pho to lại toàn bộ giấy tờ Liên quan, đồng thời sử dụng nhất quán 1 loại bút để ký vào bản chính và bản pho to, ghi thêm dòng cho vay theo lệnh của xếp.
    Tất cả sẽ là bằng chứng khi công an vào cuộc

hjx, mình làm bên thẩm định nhưng cũng bị mấy món bắt làm rồi :(. Căn bản là xem KH tư cách thế nào, tình hình tài chính ổn không, TSBĐ như thế nào. Mình thấy trường hợp như thế này thì tốt nhất là xem xét tư cách khách hàng, có ý thức trả nợ, hợp tác với mình khi có nợ quá hạn ko. Chọn TSBĐ là BĐS để an toàn nhất.
Nhưng dạo này t cũng sợ rồi, toàn làm báo cáo từ chối hoặc giảm mức cho vay, còn lại sếp tự ghi ý kiến cho vay vào, có j sếp chịu, chắc cũng mất lòng sếp nhưng mà quan điểm của mình thì nên bảo vệ. hjx, chắc cả đời làm kiếp nhân viên =))

Ý kiến của các bạn hay quá. Cách tốt nhất là mình làm Sếp, câu này càng hay. Ý nghĩa ở chỗ là khi mình làm Sếp mình hiểu cái tâm sự lớn lao của anh chàng nhân viên nhỏ nhoi mà mình đã từng kinh qua. Nói thật khi làm Sếp mới biết cũng không phải cái nào cũng theo ý mình.
Chân lý mà nhiều bạn đúc kết ở trên:

  1. Làm chứ sao không, không thì chỉ có đường chết: Hết sức thực tế.
  2. Làm nhưng cũng thủ cho mình (email báo cáo sếp nói nên từ chối, ghi âm lại …). Sếp mà biết được nó không tin mình thì có đường mà đi củi. Mà chẳng lẽ việc gì cũng ghi âm.
  3. Không làm thì chuẩn bị đường mà đi – Thử hỏi đi chỗ khác có tránh được vỏ dưa biết đâu gặp vỏ dừa hay trượt vỏ chuối.
  4. Không không, nhất định là không: rủi ro thì em không chơi- Vậy kiếm việc khác mà làm.
  5. Đẩy cây, tìm cách trì hoãn, nghỉ phép chờ sếp giao cho người khác: Trì hoãn nhất thời không tránh được cả đời.

Thú thật, tôi cũng được nhiều người gọi là Sếp và cũng gọi nhiều người là Sếp. Tôi cũng từng là nhân viên tín dụng, kiểm soát viên, phó phòng, trưởng phòng rồi mới lên làm Sếp. Tôi chưa bao giờ ép nhân viên làm điều gì mà họ thấy là quá rủi ro cho họ, tuy nhiên cũng có nhiều cái do khả năng của nhân viên chưa tới mình phải giải thích cho họ hiểu, không chấp nhận thì thôi, đưa cho người khác làm nếu mình thấy an toàn. Nói thiệt, nhân viên nào mà từ chối đưa được lý do thuyết phục thì đáng khen và trân trọng, nhưng cái nào cũng từ chối vì sợ rủi ro, sợ trách nhiệm, từ chối mà không nêu được lý do hợp lý thì coi chừng bị đánh giá năng lực, tốt hơn hết kiếm việc phù hợp hơn mà làm vì Ngân hàng không phải kinh doanh tiền, ngân hàng đang kinh doanh rủi ro. Nhưng nhân viên nào đưa cái gì cũng làm, nói sếp bảo sao em làm vậy, nói cho vay là em cho vay thì nói thiệt tôi cũng sợ. Tôi thử định lượng ra dưới đây các bạn tham khảo thử nhé:

A-Điều cơ bản ở đầu tiên ở đây người bạn gọi là Sếp: là người như thế nào ?

  1. Sếp tốt, mình là đệ ruột
  2. Sếp khó lường lắm, mình cũng chẳng thân thiết gì.
  3. Sếp hơi tệ, nhưng có gì cũng gánh đỡ cho mình.
  4. Sếp xấu, chỉ có mình gánh đỡ mà thôi.
    B-Điều thứ hai phải quan tâm đó là mức độ rủi ro của công việc:
  5. Nói chung là có rủi ro, nhưng không mức 50/50.
  6. Rủi ro, cầm chắc đường nợ xấu, nhưng cũng có khả năng thu hồi.
  7. Rủi ro quá cao, sợ thu hồi không đủ vốn vay.
  8. Coi chừng dính vào đường lao lý.

Phương án mà mình đưa ra đây là kết hợp hai yếu tố này để quyết định.
Lấy tổng điểm A + B để suy xét:
Nếu A + B = 2, tức là 1.A/Sếp tốt, mình là đệ ruột + 1.B/ Rủi ro có nhưng không ở mức 5 ăn 5 thua thì:Go. Vì sao, vì sếp yêu cầu chắc cũng có cái lý của Sếp. Nhưng nói gì thì nói cũng nói cho Sếp biết là nó rủi ro như thế này nhưng tùy Sếp ở trên cao thấy rõ quyết định thì em theo.

Tùy mỗi bạn, sự lựa chọn, và tùy tình thế mà hành sự.

Nhưng A + B > = 5 thì phải hết sức thận trọng. Việc gì dính vào đường lao lý thì thôi: Tam thập lục kế đào vi thượng sách.

Có một thực tế là trước đây, hiện nay và biết đâu cả sau này, nhiều nhân viên ngân hàng biết sai mà vẫn phải làm đó là chi thỏa thuận lãi suất, đó là thu chênh lệch ngoài lãi suất cho vay khi cho vay mà vướng trần … Biết sao được, vì ai cũng làm mà nếu không làm thì mất việc chứ có ai muốn đâu.

cảm ơn ý kiên của anh. em cảm thấy rất hợp lý và phù hợp nữa

[COLOR=“silver”]- - - Updated - - -

ý kiến của bạn cho thấy bạn chưa ở trong vị trí này rồi

Cho mình hỏi, hiện giờ bạn đã lên chức Giám đốc hay Phó Giám đốc chi nhánh rồi à?
Hy vọng nhận được nhiều kinh nghiệm thực tế từ bạn

Bạn có nói 1 trường hợp đó là nếu ghi âm hay email báo cáo…sếp mà biết mình không tin thì cho đi cùi…

Đúng là không phải trường hợp nào cũng thế. Nhưng gặp kiểu sếp “củ chuối” thì nên đấy bạn ạ. Mình có 1 ông sếp, trước bên SEABANK sau qua chỗ mình, người Thanh Hóa (Sau này tìm hiểu thêm mới biết trước ông bên SEABANK bị nhân viên đặt cho biệt danh “…chó”). Vì sao? Chuyên môn thì ok, kinh nghiệm ok, có điều sống và quan hệ với nhân viên thì đểu khỏi nói. Với loại sếp này (có thể hiểm thôi), bạn luôn phải cực tỉnh khi làm việc với “khách của sếp” cũng như cả với sếp.

Sếp mà biết được nó không tin mình thì có đường mà đi củi.

Nói thật với bạn, như trường hợp của mình, ông sếp biết thừa nhiều người không tin mình và ghét. Tại sao? Vì mình có bao giờ để người khác thấy tin vào mình đâu. Bảo nhân viên đi thẩm định khách nhé, hỏi khách hàng ông có mấy hợp đồng trong tháng X vừa rồi? Khách nói tôi có đúng 2 hợp đồng. Về báo sếp, sếp bảo 3 hợp đồng, mày thẩm định kiểu gì thế? Hỏi lại khách, khách bảo vẫn có 2. Rồi thì … đi thẩm định về (với trưởng phòng), nói sếp là khách chỉ có abc thế này thôi, sếp gắt ai bảo thế ? nó có nhiều lắm, chỗ này, chỗ nọ, chưa kể nhiều khi sếp tư vấn sẵn cho khách chuẩn bị hồ sơ này nọ và mình bị qua mặt vì tin “sếp và khách của sếp”. Rồi thì chỉ đạo mình làm thế này thế nọ cho khách trước mặt cả phòng nhé, hôm sau khách đến thắc mắc lại gọi ra quát ai bảo anh làm thế, tôi có bảo anh làm thế đâu như đúng rồi (trước mặt khách lịch sự chút chứ vào gặp sếp ở phòng riêng thì toàn mày với tao như dân chợ búa). Mình nói sơ sơ thôi, nhiều trường hợp khi nhân viên vào gặp riêng sếp, sếp cũng à ơi khéo lắm để mình tin sếp là “không sao đâu em ạ” và “cứ làm đi”, nhiều lúc cũng lồng câu chữ này nọ, nói vòng nói xiên để mình không để ý những cái sếp đang né…

Đấy, bạn bảo thế ai tin và nghe theo??? Lúc nào ông ý gọi ai vào phòng nhận hồ sơ khách hàng mới là ai nấy đều thấy chuẩn bị đối mặt với nguy hiểm theo đúng nghĩa. Vậy thì ok, mang ghi âm theo thôi. Vậy bạn dùng nó khi nào?

  1. Đi thẩm định về , báo cáo đúng thực tế và xin ý kiến chi đạo của sếp.
  2. Tất cả những gì sếp chỉ đạo riêng cho bạn (Ví dụ có những cái khách không rành mà mình phải “làm hộ”)
  3. Những trường hợp bạn thấy cần.

Mình chẳng là sếp nhưng cái đơn giản cần bảo vệ mình thì là bản năng phải có nếu gặp kiểu sếp như trên. Chưa kể nhiều lúc bạn còn phải email lên cấp trên cao hơn nữa nếu cần. Ví dụ ngay trường hợp của mình, nhiều người nghĩ và sợ chẳng dám làm. Sau này sếp đi, HO ra làm việc nói thẳng luôn “Các anh làm tín dụng mà sếp chỉ đạo sai lè lè vẫn làm là sao? Không có chính kiến à, sao không gửi mail vào cấp cao hơn phản ánh…và …” . Cho nên, cần có đoàn kết tập thể khi cần chứ lúc sự đã rồi có giải thích thì cấp trên vẫn đánh giá bạn là thiếu tư chất này nọ.

Không đáng để đánh đổi cả 1 đời cho 1 khách hàng mà mình chả biết họ là ai. Nhớ lựa chọn và quyết định cho sáng suốt. Tốt nhất cái nào thấy rủi ro thì từ chối, sếp thì kệ sếp chứ ko có chỗ này mình sang chỗ khác thôi.

Hay quá, tớ cũng đang gặp trường hợp này, đang ngâm hồ sơ để tìm hiểu đây. Thấy các bác có một số ý tưởng có thể áp dụng!

Cái này em cũng chỉ hóng thôi, vì thật ra em thấy sếp bắt đó đứa nào dám chống đối. Chống đối sếp cho chết ngay. hì hì trừ khi tìm được lý do thuyết phục để từ chối.