Cuối cùng cũng xong hội nghị khách hàng @@
Thực sự là quá gấp gáp để tổ chức, mình thì bị ném cho một núi việc không tên , thậm chí còn không có cả trong danh sách phân công, từ lên list khách hàng, quản lý giấy mời, phụ trách thêm cả trò bốc thăm trúng thưởng, đi chọn mua quà tặng, kiểm tra lại nội dung mảng tín dụng trong clip giới thiệu...tới mức đôi khi nghĩ hay mình nên xin chuyển sang phòng hành chính cho đúng chức năng nhiệm vụ?
Thế là tự nhiên thành cái bồ ăn mắng

Ngày hội nghị thì đứng trên giày cao đón khách đúng mấy tiếng, chả được ăn uống gì

, cũng may là chân ngắn nên trốn luôn được vụ rót rượu với tiếp khách, vậy là hạnh phúc vô ngần rồi!

11h30 mới về, không đủ sức để tháp tùng mọi người ăn chơi tới 1h30 sáng

, vậy mà sáng nay đi làm vẫn đau mỏi nhừ cả người, triệu chứng này là già rồi thật á

Hơi buồn, hôm nọ đi du lịch vừa sung sướng hạnh phúc xong, ai cũng hỏi sinh viên năm mấy, đi làm mấy năm rồi á, sao trẻ thế... Giờ mới nhận ra thực tại luôn phũ phàng hơn mình nghĩ

Nói chung là giờ sẽ có thời gian hơn tập trung chuyên môn

, cuộc sống là chấp nhận bất công, mình cứ bị phân làm trái đủ thứ việc nhưng không được đánh giá, ghi nhận xíu nào ^^ , mất bao nhiêu thời gian cho nó, trong khi công việc chính của một cán bộ tín dụng gần như mình không được bung hết thời gian và công sức... Ảnh hưởng bao nhiêu luôn, thậm chí tới khi cái nhìn của mọi người, vẫn là dựa trên cái thanh thước của cán bộ tín dụng, và nói rằng mình làm ít hơn những người khác...Đôi khi ức chế vô cùng
Sắp tới, sẽ có nhiều biến động lớn, mà thôi, mình cũng không nghĩ gì nhiều thêm, tới đâu hay đó

Chỉ đôi lúc tự hỏi: Sếp, anh đang nghĩ gì về em?...