Một mùa VU LAN nữa lại về

haith_bidv

Verified Banker
Vào ngày này, tục truyền rằng nếu ai còn mẹ sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, còn nếu không còn mẹ sẽ cài trên áo một bông hoa trắng....
Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa.

Lễ Vu Lan bắt nguồn từ sự tích lòng hiếu thảo của Đại Mục Kiền Liên. Theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẫu thân ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm.

Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Nhưng cơm đưa lên miệng biến thành than đỏ, mẹ Mục Liên không được hưởng cơm vì vẫn còn lòng tham.

Mục Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".

Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sinh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp). Từ đó ngày lễ Vu Lan ra đời.

Và đến nay, dù qua bao đổi thay thăng trầm năm tháng, hình ảnh cụ già cầm tay cháu bé trên áo cài hoa trắng vào chùa nguyện cầu giữa khói hương nghi ngút, giữa tiếng kinh kệ và tiếng chuông ngân vẫn vẹn nguyên như thuở nào.
Song có lẽ, mùa Vu Lan không chỉ là mùa báo hiếu cha mẹ. Mùa Vu Lan còn là quãng thời gian đưa con người trở về quá khứ, suy ngẫm về công ơn trời biển của các đấng sinh thành.

Biết báo đáp sao cho đủ đầy ơn nghĩa sinh thành của cha, của mẹ? Biết bao mùa Vu Lan nữa được cài hoa hồng đỏ lên ngực?

Mùa Vu Lan năm nay, ta lại trở về với bà, với mẹ, với nguồn yêu thương vô tận, để được cài một bông hoa hồng đỏ lên ngực, để tỏ lòng biết hơn vô hạn với đấng sinh thành nuôi mình khôn lớn.

Mùa Vu Lan năm nay, xin được cài một bông hoa hồng trắng, thắp một nén nhang gửi kính yêu tới những bà mẹ lớn của nhân loại – đó là Quan thế âm, là Đức mẹ, Thánh nữ đồng trinh Maria, là Thánh Mẫu Liễu Hạnh – những thiên thần dịu hiền chở che nhân loại.

Một mùa Vu Lan nữa lại về với nhân gian…
 
Tôi nhớ một bài thơ đã lâu lắm rồi:
"Năm xưa khi còn nhỏ
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi biết
Thân phận kẻ mồ côi.

Quanh thôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi.

Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa văng vẳng xa
Tôi biết tôi mất mẹ
Mất cả một bầu trời.

Nguồn: sưu tầm
 


Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,084
Tổng số thành viên
351,470
Thành viên mới nhất
khuyenmaic54clu
Back
Bên trên