Lưng chừng tuổi 22

The Banker

Super Moderator
Super Mod
4d2ccaa1643014e9e44efbdaeafa4d8f76918ad0.jpg


"Tôi của năm 18 tuổi nghĩ rằng tôi khi 22 tuổi là một cô gái thú vị, đặc biệt, có sức hút theo cái kiểu tôi luôn tưởng tượng trong đầu. Nhưng trớ trêu là, tôi của năm 22 tuổi đã tới, nhưng không hề thú vị mà cảm giác bản thân vô cùng nhạt nhẽo theo cái cách bản thân mình nhìn thấy".

ceed0824e9b74a1697c53e878f3bd513a5f78898.jpg

Tôi hay có những cảm xúc mâu thuẫn cho cái tuổi lưng chừng này. Đôi lúc nó chính là sức sống căng tràn tuổi trẻ, muốn hoạt náo, muốn làm hết tất thảy những thứ mình nghĩ dù điên rồ nhưng vẫn phải làm vì "mình còn trẻ", nhưng lại có đôi lúc trầm ngâm, sợ hãi, vì rằng là ngoài bản thân xung quanh còn quá nhiều định kiến, ánh nhìn. Trót lỡ việc mình làm, rơi vào tầm ngắm của ai đó, "bùm", thanh xuân từ đó tự dưng trở nên xám xịt như những đám mây chuyển mình của một chiều Sài Gòn những ngày mưa.

Tôi của năm 18 tuổi nghĩ rằng tôi khi 22 tuổi là một cô gái thú vị, đặc biệt, có sức hút theo cái kiểu tôi luôn tưởng tượng trong đầu. Nhưng trớ trêu là, tôi của năm 22 tuổi đã tới, nhưng không hề thú vị mà cảm giác bản thân vô cùng nhạt nhẽo theo cái cách bản thân mình nhìn thấy.

Tôi của năm 22 tuổi đang chơi vơi thật sự, cảm tưởng như đang lơ lững giữa những tầng mây, chỉ chờ tới lúc rơi cái phịch xuống mặt đất, hoặc là một vực sâu thẳm nào đó, đau điếng và ngột ngạt! Ít nhất là ngay thời điểm này.

À, tôi là cô gái đang đợi tới kì thi tốt nghiệp đại học, đợi đến lúc bị tống ra khỏi trường học một cách hợp pháp và lăn vào trường đời một cách miễn cưỡng. Lúc đó dù muốn hay không cũng phải lăn lộn ra đường kiếm tiền để nuôi thân rồi còn nuôi tương lai của bản thân vì chẳng ai có thể để mình vô dụng tới mức để cho gia đình bảo bọc, nuôi nấng như một đứa trẻ được! Nghĩa là tôi phải hành động thật sự chứ không thể ậm ờ cho qua hay trì hoãn " chơi nốt hôm nay mai bắt đầu nghiêm túc!". Quá hạn để đổ lỗi rằng thôi còn nhỏ, từ từ rồi học, rồi làm. Tất nhiên, ở tuổi 22 này bạn có thể vấp ngã, nhưng phải là vấp ngã thật sự chứ không phải vấp ngã trong tưởng tượng. Và dù là như thế nào thì cũng phải hành động.

9ccabcd599017cd17b5b7595d7f0cb0a35b74c03.jpg

Hôm nay nhân dịp một chiều Sài Gòn mưa rả rít, muốn viết đôi ba dòng trên như chính nhắc nhở bản thân rằng "ngưng trì hoãn mà hãy thực hiện". Và cũng mong những bạn đang trong giai đoạn lưng chừng, đang bị kẹt cứng trong ngõ cụt của tâm thức như tôi hãy đứng dậy làm một cái gì đó. Nếu chưa thật sự biết làm gì thì hãy tìm đến sách, vì tôi tin dù công nghệ có phát triển mạnh mẽ như thế nào đi nữa thì sách vẫn là người bạn đồng hành tuyệt vời nhất. Quyển sách " Ngày xưa có một con bò..." của Camilo Cruz, PhD là một gợi ý của tôi giành cho bạn. Mong bạn sau khi đọc hết quyển sách sẽ tìm ra và làm thịt dần những con bò béo ú đang lớn dần trong tâm trí chúng ta. Mong rằng tuổi 22 của chúng ta sẽ không còn lưng chừng nữa mà sẽ là một sự khởi đầu đẹp đẽ và rực rỡ như chính cái tuổi nó vốn phải như vậy!


Loan Anh
Theo Guu.vn
 
Back
Bên trên