"Tôi của năm 18 tuổi nghĩ rằng tôi khi 22 tuổi là một cô gái thú vị, đặc biệt, có sức hút theo cái kiểu tôi luôn tưởng tượng trong đầu. Nhưng trớ trêu là, tôi của năm 22 tuổi đã tới, nhưng không hề thú vị mà cảm giác bản thân vô cùng nhạt nhẽo theo cái cách bản thân mình nhìn thấy".
Tôi của năm 18 tuổi nghĩ rằng tôi khi 22 tuổi là một cô gái thú vị, đặc biệt, có sức hút theo cái kiểu tôi luôn tưởng tượng trong đầu. Nhưng trớ trêu là, tôi của năm 22 tuổi đã tới, nhưng không hề thú vị mà cảm giác bản thân vô cùng nhạt nhẽo theo cái cách bản thân mình nhìn thấy.
Tôi của năm 22 tuổi đang chơi vơi thật sự, cảm tưởng như đang lơ lững giữa những tầng mây, chỉ chờ tới lúc rơi cái phịch xuống mặt đất, hoặc là một vực sâu thẳm nào đó, đau điếng và ngột ngạt! Ít nhất là ngay thời điểm này.
À, tôi là cô gái đang đợi tới kì thi tốt nghiệp đại học, đợi đến lúc bị tống ra khỏi trường học một cách hợp pháp và lăn vào trường đời một cách miễn cưỡng. Lúc đó dù muốn hay không cũng phải lăn lộn ra đường kiếm tiền để nuôi thân rồi còn nuôi tương lai của bản thân vì chẳng ai có thể để mình vô dụng tới mức để cho gia đình bảo bọc, nuôi nấng như một đứa trẻ được! Nghĩa là tôi phải hành động thật sự chứ không thể ậm ờ cho qua hay trì hoãn " chơi nốt hôm nay mai bắt đầu nghiêm túc!". Quá hạn để đổ lỗi rằng thôi còn nhỏ, từ từ rồi học, rồi làm. Tất nhiên, ở tuổi 22 này bạn có thể vấp ngã, nhưng phải là vấp ngã thật sự chứ không phải vấp ngã trong tưởng tượng. Và dù là như thế nào thì cũng phải hành động.
Loan Anh
Theo Guu.vn
Theo Guu.vn