Khủng hoảng vẫn kiếm 300 triệu/tháng nhờ Thị Trường Ngách (PHẦN 2)

maihuonghvnh

Thành viên
Đã có phần 2 cả nhà nhé, em thần tượng bác này rồi đấy!!! Đọc thấy hay hay, rất gần gũi như kể truyện ý



Tiếp theo loạt bài “Khủng hoảng vẫn kiếm 300 triệu/ tháng nhờ Thị Trường Ngách” mình lại có cuộc trò chuyện với chủ nhân Thương Hiệu “ISAO MACHII chữa trị Hôi Nách – Hôi Chân”.


Chào anh, rất vui được gặp lại anh!


Vâng, chào bạn!


Được biết công việc kinh doanh hiện tại của anh đang rất thành công, anh có thể cho các bạn trẻ đang có mong muốn kinh doanh một vài lời khuyên?


Lời khuyên bổ ích các bạn có thể tìm thấy rất nhiều qua sách báo và mạng internet. Mình chỉ có thể chia sẻ những trải nghiệm dựa trên những gì mình đã trải qua mà thôi. Tất nhiên nó có thể đúng với mình nhưng không đúng với bạn.


Anh bắt đầu tự kiếm tiền lâu chưa?


Cũng như rất nhiều bạn trẻ ham thích làm giàu bây giờ, mình cũng tập tành kiếm tiền từ thời còn ngồi trên ghế nhà trường.


Anh có vẻ là một người khá năng động?


Không, điều ngược lại mới đúng. Hoàn cảnh, môi trường sống từ nhỏ nên mình hoàn toàn không như những điều bạn đang nghĩ. Mình chỉ bắt đầu vào thời điểm sắp ra trường, thời học đại học mình cũng chưa có những suy nghĩ chín như các bạn trẻ bây giờ.


Phải có điều gì thôi thúc thì anh mới bắt đầu kinh doanh chứ?


Vâng, tất nhiên. Một ước mơ nho nhỏ và trên hết tất cả chúng ta đều cần có tiền để trang trải cuộc sống. Tuy nhiên, thời sinh viên mình sống khá tiết kiệm, nên vấn đề chắc không phải là chỉ do thiếu tiền.


Anh có nghĩ rằng mọi người đều có thể làm kinh doanh?


Tất cả chúng ta đang làm kinh doanh theo cách này hay cách khác. Kinh doanh tức là sự buôn bán trao đổi. Một nhân viên bán sức lao động cho chủ cũng là một hình thức kinh doanh. Tại sao một người lại có yêu cầu mức lương trong CV ( bản tóm tắt lý lịch) ? Đó chính là thương lượng về giá cả. Sao một chàng trai lại phải tặng hoa, thể hiện sự galang trước mặt người yêu? Đó là đang muốn định giá bản thân thật cao để tạo ra sự cuốn hút với cô gái. Rõ ràng, tất cả chúng ta đều đang kinh doanh theo 1 cách này hay cách khác.


Ồ, thì ra là vậy, lúc đầu em chỉ nghĩ là kinh doanh tức là phải buôn bán 1 sản phẩm nào đó theo một cách rất hạn chế.


Vâng, không có gì là đặc biệt ở đây cả. Chỉ là mở rộng thêm một góc nhìn mà thôi. Đừng nói chính trị gia không kinh doanh. Họ là những nhà làm marketing tuyệt vời đấy. Nếu không cẩn trọng trong lời nói và hành động thì sẽ chẳng có phiếu bầu nào cho họ trong nhiệm kỳ tiếp theo cả.


Vậy là mọi người đều có khả năng kinh doanh?


Đúng rồi, mọi người đều có khả năng kinh doanh riêng, việc bó hẹp suy nghĩ trong những chuẩn mực và cho rằng kinh doanh phải là một cái gì đó thật hoành tráng sẽ làm mọi người sớm nhụt chí.


Theo anh để bắt đầu kinh doanh, khởi nghiệp riêng các bạn trẻ cần điều gì đầu tiên?


Ước mơ! Còn điều gì tạo nên và thúc đẩy ước mơ đó là việc riêng của mỗi cá nhân. Mơ ước thoát nghèo, hay 1 người có tiền mơ ước giàu thêm hay đơn giản là muốn làm giàu để cho cô người yêu đã từng bỏ mình phải hối hận…


Rất nhiều người mơ ước, nhưng sao không mấy ai đạt được?


Bạn phải biết nuôi dưỡng nó.


Bằng cách nào?


Hãy hành động!


Nghe có vẻ dễ dàng nhưng sao cảm thấy khó quá?


Khó là bởi các bạn nghĩ hành động phải là 1 cái gì đó to tát lắm. Hãy bắt đầu từ những bước đi nhỏ nhất như tìm kiếm, tham khảo xem những người đang kinh doanh mặt hàng của mình họ kinh doanh ở đâu, kinh doanh như thế nào, lợi nhuận ra sao, họ bán hàng như thế nào…


Vâng, rồi sau tất cả họ vẫn cần có tiền để bắt đầu? Vậy tiền lấy đâu ra?


Thời đại internet giúp rất nhiều ngành nghề khởi đầu với chi phí ít hơn và thị trường lớn hơn. Ngày xưa để bán hàng bạn cần có địa điểm, mặt bằng và chi phí ban đầu rất lớn, ngày nay thì không cần nhiều như thế. Hãy bắt đầu với những kỹ năng hoặc với số ít tiền bạn đang có. Mình lấy 1 ví dụ nhé, một số bạn trẻ đi làm gia sư, tích lỹ kinh nghiệm và có tiền mở trung tâm gia sư. Vậy khởi điểm họ bắt đầu cũng là tay trắng. Sẽ rất tốt nếu bạn có tiền, kinh nghiệm hay sự hỗ trợ để tạo lập công việc kinh doanh một cách quy củ, nhưng nếu không có hãy bắt đầu nho nhỏ thôi hoặc kết hợp với bạn bè để chia sẻ gánh nặng về công việc và tài chính.


Vậy công việc kinh doanh của anh khi phát triển Thương hiệu ISAO MACHII?


Thương hiệu “ISAO MACHII chữa trị Hôi Nách – Hôi Chân” là dự án thứ 5 của mình. Đúng như bạn nói mọi thứ đang tiến triển rất tốt, ít nhất là ở thời điểm hiện tại, còn tương lai thì vẫn ở phía trước. Những vụ kinh doanh trước đây của mình đều bết bát. Có dự án cũng kiếm khá nhưng có dự án cũng bị lỗ khá nặng. May mà thời điểm đó mình vẫn xoay sở để trả nợ đúng hẹn cho những người đã cho mình vay khi kinh doanh. UY TÍN có lẽ là thứ đáng giá nhất. Mình nghĩ rất nhiều bạn cũng chẳng hơn gì mình, non kinh nghiệm, không tiền, không quan hệ, thiếu hiểu biết, nông nổi…thất bại khi khởi nghiệp cũng là điều dễ hiểu.


Anh có lời khuyên gì không?


Nếu các bạn chưa bao giờ bắt đầu làm một điều gì cả, hãy làm đi, mình cũng bắt đầu công việc kinh doanh đầu tiên với vài trăm nghìn. Thời điểm này mà bạn nào nói không có vài trăm nghìn thì thật là lạ. Nó chỉ bằng các bạn nữ mua 1 cái áo, hay 1 bữa nhậu của các bạn nam. Thay vì mong ước có nhiều tiền để bắt đầu, hãy cứ bắt đầu với rất ít tiền để đến khi đến được điểm bạn cần, bạn sẽ có cả tiền và kinh nghiệm.


Em không nghĩ là vài trăm ngàn có thể làm được gì?


Bạn không tin ah? Công việc kinh doanh đầu tiên là vào cuối năm 2008, mình chỉ còn khoảng nửa tháng nữa là về nghỉ tết. Cố gắng nằm vắt óc nghĩ ra công việc gì đó để kiếm tiền. Đi làm thuê bưng bê thì mình nhỏ con họ không nhận, mà có làm thì họ cũng ko cho làm với thời gian tạm bợ như vậy. Ngày bé, mình đam mê nhất là những bánh pháo. Nhà không có điều kiện nên kỷ niệm lớn nhất của mình là được bố mua cho 1 bánh pháo tép, một lần duy nhất trong đời được đùa nghịch với nó và cầm trong tay cho nổ đẹt đùng. Tết hiện tại, không được đốt pháo nhưng hình ảnh những bánh pháo luôn ám ảnh mình. Rồi mình nghĩ, nếu có thể làm một bánh pháo tượng trưng để treo trong nhà thì thật là tuyệt. Mọi thứ bắt đầu chỉ đơn giản vậy thôi.


Mình cũng chưa mường tượng ra nó sẽ như thế nào? Mình bắt đầu tưởng tượng xem nó trông có vẻ như thế nào, chiều dài chiều rộng bao nhiêu là hợp lý để phù hợp làm đồ trang trí treo trong nhà, pháo để trang trí nên to tầm nào là vừa. Cuối cùng kích thước 20*1200cm được chốt. Bước kế tiếp là làm nó bằng vật liệu gì. Đầu tiên mình định tạo lõi cho nó bằng lõi giấy cuộn chúng ta vẫn hay dùng, nhưng nó quá to, quá mềm và đặc biệt là mình không tìm ra chỗ để có thể kiếm được số lượng đủ lớn. Thay đổi phương án mình chuyển về lõi tre, tre thì quá nhiều mắt và thân thường không đều nhau, nên phải chuyển sang làm lõi nứa. Dạo một vòng và xem xét những cây nứa thì có vẻ ổn hơn nhưng cũng không đạt yêu cầu do tỷ lệ chênh lệch vẫn còn lớn.


Cuối cùng sau nhiều suy tính về thẩm mỹ, kích thước, sự thuận tiện khi chế tạo và đồng bộ cũng như giá cả mình tìm được thứ mà ai cũng biết nhưng mình không nghĩ ra, ống nước nhựa PVC. Khá lâu rồi nên mình không nhớ chính xác, mỗi cây tầm hơn 3m lúc đó hơn chục ngàn 1 cây. Mình mua 3 cây về và bắt đầu mổ xẻ. Đầu tiên định cắt rời và đút nút nhưng thời gian có hạn, không thể làm tỷ mỷ như thế vì 1 bánh pháo 1m2 cũng cần đến 120 quả lẻ. Mình quyết định để liền tức là 2 quả đối nhau thì thành 1 khúc. Phương án quả lẻ đành bỏ vì làm 1 quả cả lõi, cả râu và bện chắc làm không nổi, mình còn không biết cách bện lõi. Riêng khoản cưa cắt và làm dây cũng tốn của mình không ít thời gian. Có những tối làm đến 3-4 giờ đêm để hoàn thành ý tưởng.


Cưa cắt hay khoan, nối dây như thế nào để bánh pháo trông không bị cứng nhắc và đẹp, có thể đứng thẳng mà không bị xoay tròn trên 1 trục dây. Sau khi giải quyết được nó, vấn đề tiếp theo là trang trí. Giấy màu thì ra hàng mã mua cả lố về, rẻ bèo vài ngàn là có chục tờ tha hồ mà thử nghiệm, để cho sát với cuộc sống nhất màu đỏ được sử dụng tuy nhiên giấy rất mỏng nên cực kỳ dễ rách, cuối cùng phương án dùng decal đỏ được sử dụng. Lại làm 1 vòng ra phố cổ để tìm cho được loại giấy màu đỏ đẹp và rẻ. Cái đẹp thì độ bám dính kém, đành chọn phương án 2, kém đẹp mắt một tý nhưng độ bám dính cao vì nếu để bong tróc thì rất mất thẩm mỹ, vậy là cũng mất 2 vòng mới tìm được màu ưng ý. Chưa kể với các bạn riêng việc cưa cắt ống nhựa để đảm bảo kích thước và độ chính xác đều tăm tắp, mình tự cưa tay và việc cưa lỗ dây cũng ngốn của mình khá nhiều thời gian.


Khi màu sắc và hình thức sơ bộ tạm ổn mục tiếp theo là bài trí. Không thể để nó trống trơn và đỏ choét một màu thế được. Nó cần một cái tên và một hình ảnh trông hấp dẫn 1 tý. Cuối cùng mình đặt cho nó cái tên là Long Phụng Bánh. Vậy là phải có Rồng và Phượng vẽ lên. Hai màu chủ đạo trong ngày tết là đỏ và vàng thì thế hai con Rồng và Phượng trên đó phải được sơn màu vàng. Mình không biết vẽ, vậy phải làm thế nào. Chợt nhớ ra có anh bạn làm khắc cắt lazer, phi vội lên mạng, tìm kiếm 2 khuôn hình Long Phụng châu đầu thật đẹp rồi ra nhờ anh ấy làm cho 1 cái khuôn để về mình ép khuôn vào bánh và quét sơn lên thế là oke. Mình phải nói là in làm mẫu, nếu phù hợp sẽ làm nhiều khuôn nên anh ấy vui lắm, lấy rẻ, Chi phí làm 2 cái khuôn đó mất tầm mấy chục ngàn. Giờ giá chắc cũng không thay đổi nhiều.


Khi mẫu về là phần lên khuôn, do bề mặt không phẳng và trơn nên độ bám dinh kém, sơn quét thì màu không đều còn sơn phun thì bị chảy. Một tác phẩm tèm nhem đã ra đời, khác hẳn trong trí tưởng tượng của mình. Không thể để đến cuối đoạn đường lại xôi hỏng bỏng không. Vắt óc suy nghĩ một đêm cuối cùng cũng có phương án. Lại lượn ra phố cổ, theo suy luận thì Rồng Phượng phải có vảy lấp lánh nên mình đi tìm mua những hạt óng ánh, loại nhỏ bằng đầu tăm và loại to bằng nửa hạt đỗ xanh để về thử nghiệm. Sau một vài phương án thử nghiệm không thành cuối cùng Long Phượng cũng được khoác môt lớp vảy lấp lánh, óng ánh đầy phong độ. Mất một tuần để 6 bộ tác phẩm ra đời.


Do đã ước tính chi phí từ ban đầu nên giá mình định bán ra cho 1 bộ là 150 ngàn. Rất hào hứng với mức lợi suất 100% trên vốn đầu tư mình phi ngay ra phố cổ để đi chào bán cho các cửa hàng. Rất tiếc mình gặp hai trở ngại, hàng Trung Quốc quá đẹp và rẻ, thứ hai là treo một thứ quá giống một bánh pháo làm quản lý thị trường để ý nếu không cũng rắc rối mất thời gian. Cuối cùng không thuyết phục được cửa hàng nào mua hàng. Mình mang 6 bộ bánh về và ôm nó nằm ngủ trong nuối tiếc. Thế là tan vỡ một kế hoạch. Bộ bánh cuối cùng cũng được chị mình mở lòng cho treo nhờ ở nhà cho đến nay, và ở nhà mình còn 1 bộ là 2. Kết thúc dự án đầu đời. Mất vài trăm ngàn, cùng một ý tưởng mình đã làm hết khả năng có thể, dù nó không đi đến đâu. Bài học mình rút ra là vấn đề của mình cũng như nhiều người đôi khi không nằm ở sản phẩm, mà là ở khâu bán hàng. Chúng ta đang không biết Bán Hàng.


Câu chuyện thứ 2 cũng là một khởi đầu với hơn 100 ngàn, khi đó mình không nhớ chính xác là trận cầu giữa VN và một nước nào đó nhưng có vẻ là trận cầu lớn. Thời điểm những năm 2008 bóng đá nam luôn được đón chào bằng một tình yêu hết sức mãnh liệt. Khi hồi còi báo kết thúc trận đấu, mọi người đổ ra đường ăn mừng, còn mình cũng lao ra xem có kiếm chác được cái gì không. Vớ ngay được một bác đang đứng bán băng rôn quấn đầu, mình làm ngay một lố, bảo cháu là sinh viên mua cho cả lớp đi cổ vũ bóng đá, thế là bác ấy để cho giá rẻ, tưởng bác ấy bán nốt để về hóa ra còn cả ngàn chiếc. Còn hơn trăm ngàn cuối cùng trong ví, mình móc hết, để lại vài ngàn lỡ có không bán được vẫn còn tiền cho mỳ tôm bữa tối. Hòa vào dòng người ăn mừng chiến thắng, đứng giữa đường hò hét và mời chào anh chị em mua băng rôn, sạch cái hết veo, mua 4 bán 10 từ 120 ngàn mình có 300 ngàn, lại lao vội về chỗ cũ kiếm thêm một ít, cuối cùng sau gần 1 tiếng hò reo đến khi khản cổ và vãn người thì cũng kiếm được gần 400 ngàn, gần bằng nửa tháng tiền mẹ cho mình chi tiêu mỗi tháng. Vậy là đêm đó ngủ ngon.


Mình cũng như đa số các bạn không phải có tài năng gì đặc biệt nhưng qua thực tế này mình muốn nói khởi đầu hay không là hoàn toàn phụ thuộc vào bạn, nếu một người bình thường như mình có thể bắt đầu với chỉ 100 ngàn trong túi thì mọi người cũng có thể làm được. Nếu chăm góp nhặt và tích lũy thì bạn sẽ sớm thu được thành quả, không chỉ là Tiền, điều quan trọng nhất là Kinh Nghiệm.


Cảm ơn anh đã chia sẻ 2 câu chuyện nhỏ nhưng đầy thú vị. Hẳn là các bạn trẻ sẽ rất hứng thú. Chúc anh tuần mới sức khỏe và Thương hiệu ISAO MACHII thành công hơn nữa…( còn nữa)


Khánh Linh
 
Back
Bên trên