Minh da bo lo mot co hoi rui, day cung la mot bai hoc kinh nghiem cho su khong co chien luoc lau dai , khong co su cuan bi truoc, buon qua, nhung khong sao, se khong co lan thu 2 dau
nho nha qua, minh them cai cam giac duoc o nha, ngu nuong, nau com cho moi nguoi, nho nhung cong viec nha, nho cai chuong heo, cau ao, huhu cai gi minh cung nho, nhung ma xa qua sao minh ve duoc day.
Từ đầu đã xác định là thử sức và lấy kinh nghiệm, và cũng biết rằng kết quả cuối cùng sẽ là như vậy mà tại sao mình vẫn buồn, ngồi đọc những dòng comment mà nước mắt cứ chảy một cách lặng lẽ. ôi buồn quá, sao mình lại yếu đuối như vậy, không sao coi đây như một trải nghiệm đi, rút kinh nghiệm để...
Xin lỗi, nhưng mình thấy cách viết của bạn hơi quá thì phải. Lúc mình viết bài này là lúc mà mình cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương, không những mình mà cả bố mẹ mình cũng bị chú ấy coi thường, những lời mình nói không hề vô lễ, vì bạn không ở trong hoàn cảnh của mình thì làm sao mà hiểu được...
uhm, thank các bạn nhé, tự nhiên mình nhớ lại cái lúc bị nói như vậy lại thấy tức thôi,
phải làm được những cái họ nghĩ mình không làm được để họ hết cái thói coi thường người khác, mình sẽ cố gắng
Lúc chú bảo là dân lập không thể vào được ngân hàng đâu vì làm sao mà qua được vòng thi viết chú cháu đã tự nhủ sẽ tìm cơ hội để chứng minh cho chú thấy điều đó là sai. Và bây giờ cháu đã làm được, qua vòng thi viết và đi đến vòng phỏng vấn. Thực sự cháu rất muốn gọi điện để báo cho chú biết...
Trang web này sử dụng cookie để giúp cá nhân hóa nội dung, điều chỉnh trải nghiệm của bạn và để giữ cho bạn đăng nhập nếu bạn đăng ký.
Bằng cách tiếp tục sử dụng trang web này, bạn đồng ý với việc sử dụng cookie của chúng tôi.