Nhật ký viết chung

Ngày... tháng... năm,
Buồn, và, không hiểu vì sao buồn!
Có một người anh đã từng nói với mình: đừng quá lý trí, đừng quá rạch ròi, và, đừng quá mạnh mẽ.
Có điều, những thứ đó, vốn dĩ bản thân không điều kiển được cơ mà? Đôi lúc cũng muốn tỏ ra ngu ngu, tỏ ra dễ thương, cơ mờ, haizzza, thôi, làm thế tự thấy bản thân nực cười quá đi thôi hàh >.<
Cùng tâm trạng. Cũng định viết nhưng ko biết diễn tả ntn? Thằng bạn than của toi bảo" có những lúc m cần phải ngu 1 tý, giả vờ 1 tý. Đừng có cái j cũng ôm vào người." Cơ mà toi nghĩ làm được thì làm quách đi. Nhờ vả toi còn thấy mệt hơn. :D
 
quen biết, ảo tưởng, xa rời, như chưa từng tồn tại trong nhau.
có những lúc tâm trạng bỗng nặng nề như này.
muốn vứt hết tất cả để đi.............. xa thật xa.........
 
có cơ hội nào cho sinh viên cao đẳng k ạ? em mới tốt nghiệp hồi tháng 9 năm ngoái ạ
 
Bỗng dưng thấy cô đơn...
Sau chuyện với người con trai đó, mình đã từng nghĩ, không biết sẽ sống qua những ngày mùa đông thế nào đây?
Ấy vậy mà, mình đã đi qua được mùa đông ấy, bằng một sự bình thản đến kỳ lạ. À không, nói đúng hơn, mình bận đến nỗi chả có lúc nào mà buồn mà cô đơn mà tủi thân cả.
Vậy tại sao? Những ngày mùa xuân này, khi cái lạnh chỉ còn vương nhẹ trên cành lá, thì mình lại buồn... một nỗi buồn vô cơ...
 
Cuối cùng cũng xong hội nghị khách hàng @@
Thực sự là quá gấp gáp để tổ chức, mình thì bị ném cho một núi việc không tên , thậm chí còn không có cả trong danh sách phân công, từ lên list khách hàng, quản lý giấy mời, phụ trách thêm cả trò bốc thăm trúng thưởng, đi chọn mua quà tặng, kiểm tra lại nội dung mảng tín dụng trong clip giới thiệu...tới mức đôi khi nghĩ hay mình nên xin chuyển sang phòng hành chính cho đúng chức năng nhiệm vụ?
Thế là tự nhiên thành cái bồ ăn mắng :(
Ngày hội nghị thì đứng trên giày cao đón khách đúng mấy tiếng, chả được ăn uống gì :( , cũng may là chân ngắn nên trốn luôn được vụ rót rượu với tiếp khách, vậy là hạnh phúc vô ngần rồi! :D
11h30 mới về, không đủ sức để tháp tùng mọi người ăn chơi tới 1h30 sáng :p , vậy mà sáng nay đi làm vẫn đau mỏi nhừ cả người, triệu chứng này là già rồi thật á :(
Hơi buồn, hôm nọ đi du lịch vừa sung sướng hạnh phúc xong, ai cũng hỏi sinh viên năm mấy, đi làm mấy năm rồi á, sao trẻ thế... Giờ mới nhận ra thực tại luôn phũ phàng hơn mình nghĩ :D
Nói chung là giờ sẽ có thời gian hơn tập trung chuyên môn :) , cuộc sống là chấp nhận bất công, mình cứ bị phân làm trái đủ thứ việc nhưng không được đánh giá, ghi nhận xíu nào ^^ , mất bao nhiêu thời gian cho nó, trong khi công việc chính của một cán bộ tín dụng gần như mình không được bung hết thời gian và công sức... Ảnh hưởng bao nhiêu luôn, thậm chí tới khi cái nhìn của mọi người, vẫn là dựa trên cái thanh thước của cán bộ tín dụng, và nói rằng mình làm ít hơn những người khác...Đôi khi ức chế vô cùng
Sắp tới, sẽ có nhiều biến động lớn, mà thôi, mình cũng không nghĩ gì nhiều thêm, tới đâu hay đó :)
Chỉ đôi lúc tự hỏi: Sếp, anh đang nghĩ gì về em?...
 
Các anh chị ơi, không hiểu tại sao, em cứ điền form rồi gửi cho ngân hàng mà chả có ngân hàng nào gọi luôn. Em nản quá.
Em cũng tốt nghiệp đại học bằng giỏi, hoạt động ngoại khóa có, kinh nghiệm đi làm cũng có mặc dù ít liên quan đến ngân hàng, chưa có bằng tiếng anh nhưng đầu ra của trường là toeic trên 600 rồi. Mặt mũi cũng ko đến nỗi nào, có chiều cao.
đăng kí thi GDV hay nhân viên hỗ trợ tín dụng nhưng đều không được. Cũng thông tin hồ sơ như thế gửi cho các công ty thì cũng đc gọi đi pv, nhưng ngân hàng thì tuyệt nhiên chẳng thấy phản hồi gì.
Em nên điền form kiểu gì để được ngân hàng gọi bây giờ ạ? T T
 

Tin tuyển dụng mới nhất

Thống kê MXH

Tổng số chủ đề
34,577
Số bình luận
528,092
Tổng số thành viên
351,685
Thành viên mới nhất
youhuihuodog55
Back
Bên trên